Dân Việt trên
Một cảnh trong vở kịch “Người tốt nhà số 5”. Ảnh: P.V
Ngoài diễn viên bao gồm Thế Nguyên trong vai Hiệp là gương mặt trẻ phải đảm đương vai vai diễn khá nặng, thì các vai còn lại đều do các nghệ sĩ nhiều gớm nghiệm của bên hát Kịch Việt nam giới đảm nhận. NSƯT Dũng phái nam trong vai kỹ sư Bình, NSND Việt Thắng trong vai ông Kỉnh, nghệ sĩ Khuất Quỳnh Hoa vào vai Yến, nghệ sĩ Thanh Hường vai bà Ngoạt…
Không chịu nổi người tốt này, những người xung quanh cùng nhau tìm phương pháp chê bai, đổ lỗi mang lại anh. Nhưng sau thời điểm Hiệp bị đẩy ra khỏi ngôi nhà bình thường ấy, mọi người bắt đầu chú ý lại "người tốt đơn vị số 5" và thiết yếu họ.
Bạn đang xem: Vở kịch người tốt nhà số 5
Ngay khi tấm màn nhung mở ra, sân khấu hiện ra 5 cánh cửa tượng trưng mang đến 5 căn chống bị giăng bí mật bởi những sợi dây như sợi tơ nhện, những nhỏ người bên trong cố gắng vạch màn tơ, khắc khoải với nỗi đau lúc không thể gỡ được mớ bòng bong của thiết yếu mình. Ý đồ của đạo diễn rất rõ lúc thể hiện tư tưởng của tác giả: Những người trân trọng, biết được người tốt, điều tốt luôn luôn trong vòng "tơ nhện", còn người tốt với lý tưởng kiên định thì tuy không thời gian nào bước qua lưới tơ nhện chằng chịt ấy, nhưng bên trên sàn diễn, anh ta lại thật cô đơn…
Vở "Người tốt công ty số 5" tuy không nằm trong số những kịch bản tốt của Lưu quang Vũ, không nổi bật như: "Lời thề thứ 9", "Mùa hạ cuối cùng", "Hồn Trương bố da hàng thịt"…, nhưng cũng chính vì thông điệp của vở kịch vẫn mang ý nghĩa thời sự, vẫn rét hổi hơi thở cuộc sống yêu cầu người coi rất muốn biết cách thể hiện của mỗi đạo diễn.
Theo đánh giá của một số công ty phê bình, "Người tốt bên số 5" là kịch bản rất cực nhọc dựng, cực nhọc diễn. Bởi đây là kịch bản dường như không có xung đột, với những đối thoại ông nói kê bà hiểu vịt, với những nhân vật "đồng sàng dị mộng". Viết từ năm 1984, nhưng cố tác giả Lưu quang đãng Vũ đã sớm nhận ra người tốt là điều vượt hiếm hoi đến mức trở đề nghị lạc lõng, "điên rồ" trong làng hội hiện đại.
Đem lại nhiều cảm xúc
Vở kịch "Người tốt bên số 5" ví dụ kén khán giả, nhưng những đêm diễn tại đơn vị hát Kịch Việt phái nam đều chật kín người xem. Giữa mùa dịch Covid-19, khán giả đến rạp đều được đo thân nhiệt, rửa tay cạnh bên khuẩn trước khi vào cửa, đeo khẩu trang suốt đêm diễn…
Nhưng điều đó không ngăn được những tràng pháo tay nổi lên, những tiếng cười phấn khởi của khán giả lúc nghệ sĩ Thanh Hường thể hiện cú trượt vấp ngã trên sảnh khấu, rồi đoạn vợ chồng Chất tảo về ôm nhau lúc nhận ra người này đã không thật sự thấu hiểu sự hy sinh của người kia… Được biết, vở kịch này cũng đó là bài thi tốt nghiệp lớp đạo diễn đại học sảnh khấu của đạo diễn Tạ Tuấn Minh vào năm 2018. Sau đó năm 2020, vở diễn đã được bên hát Kịch Việt phái nam dàn dựng lại, chọn có tác dụng vở diễn thiết yếu thức của nhà hát. "Lòng tốt bây giờ chỉ gồm trong viện bảo tàng, và mỗi họ chính là một viện bảo tàng ấy… Thông điệp của vở diễn bao gồm là, người tốt bao gồm cần không? Người tốt không thể chỉ là khát vọng của mỗi cá nhân, mà phải là sự đồng lòng, thấu hiểu vào cả thôn hội thì mẫu tốt mới tồn tại, lan tỏa" - đạo diễn Tạ Tuấn Minh chia sẻ.
Gần đây, mình đọc câu này trên fb của Phan Châu Thành: “Sự đàng hoàng không lúc nào là dấu hiệu của yếu đuối, thực ra, đó mới là sức mạnh cuối cùng, vị chỉ hồ hết con bạn mạnh mẽ, mới đủ sức để nhưng tử tế…”
Và, như một lời trả lời của cuộc sống, bản thân được cô giáo nhắn là có vé đi xem “Người giỏi nhà số 5”, một vở kịch của của giữ Quang Vũ… vậy là hoan hỉ lên phố, có đêm hôm cuối tuần ở đầu cuối của năm 2020, cùng cô giáo và cháu gái của cô, xem một câu chuyện, để để ý đến về lòng tốt. Và người tốt.
Người tốt là rứa nào, và có phải cứ người giỏi thì đang cô đơn?
Có phương pháp nào nhằm lương thiện vị trí này không tạo thành một bất hạnh nơi khác. Và, bé người, xung quanh thỏa hiệp, thì liệu gồm lựa chọn nào khác, để chủ yếu mình không trinh nữ với mình nhưng mà cuộc sống có thể tốt đẹp hơn lên?
Vì đã tất cả một độ lùi thời gian đáng kể, tương đối nhiều vấn đề nóng giãy trước kia, không còn tính thời cục hôm nay. Nhưng, vày ngay từ đầu, xác định tâm thức ngược về quá khứ, về HN của những năm một nghìn chín trăm tám mấy, đề xuất với mình, mẩu chuyện vẫn thuyết phục cùng trọn vẹn. Nhân vật đa tuyến, mỗi nhân vật lại sở hữu một color và vụ việc riêng, với tất cả, đều hướng đến chủ đề chính, về fan tốt, và sự mãi mãi của người xuất sắc trong cuộc sống này.
Xem kịch, có nhiều lúc thật thú vị, không phải bởi câu hỏi đoán định mẩu chuyện sẽ nuốm nào, nhưng mà vì gồm câu thoại vừa nhảy ra trong đầu mình lập tức lại là câu nhưng mà diễn viên vừa thốt lên, cảm hứng như có một sự chạm chán gỡ nào kia với một tác gia yêu thương mến, khiến cho mình vui sướng.
Xem kịch xong, gia sư rủ đi ăn uống kem, kem xôi mùa ướp đông lẽo nhưng ngọt ngào, rồi cùng nhau nói tới vở kịch. Tính vấn đề, phương pháp thể hiện nỗ lực nào, và, lại gợi ra một suy nghĩ, rằng nếu như ta làm mẩu truyện này, thì có cách nào diễn đạt để xuất sắc lên, hoặc new hơn? Hoặc khác đi???
Cô của mình, như hầu như khi, vẫn đang còn những yên cầu về sự ngày tiết chế cao hơn trong phương pháp xử lí; còn mình, thuận lợi thỏa mãn hơn, tiện lợi rung hễ hơn, thì vẫn đầy yêu thích vở kịch này, với nghĩ rằng, nó xứng đáng được mọi fan biết tới những hơn.
Trong vở kịch, gồm có câu thoại mà mình siêu thích:
“Một làng mạc hội mà lại người tốt không sống được, là xã hội bỏ đi”.
“Làm người tốt đã khó, sinh sống với người xuất sắc càng khó khăn hơn. Chúng tôi không đủ xuất sắc để sống với anh ấy cùng anh ấy cũng không được xấu nhằm sống với bọn chúng tôi”.
Khi đang khuya, lời giã từ với giáo viên cũng là lời hẹn gặp mặt lại. Cô nói, bao giờ vở “Bạch đàn liễu” với “Đợi cho mùa xuân”, nhì vở nhưng mà cô hết sức tán thưởng liên tục công diễn, thì cô nhắn, rồi đi xem thuộc cô nhé.
Mình ghi nhớ người chúng ta mình, lúc cô ấy nhấn lại dế yêu mà cậu đàn ông lỡ làm cho rơi mất, cô ấy nói cảm giác gặp một người tốt, thấy vui và ấm cúng thế.
Mình cũng thấy thế. Vày vì, tôi đã có đêm hôm rất ấm. Cùng vui ^^
~~~