Trong cuộc sống Cơ Đốc Nhân non trẻ của tôi, tôi nghe có tín đồ nói, “Kinh Thánh được ban mang lại không để ngày càng tăng kiến ​​thức của bạn, cơ mà để phía dẫn cho chính mình cách hành xử vào cuộc sống.” Sau đó, tôi nhận ra rằng lời tuyên cha này là cố gắng hết mức nhằm mục tiêu tối giản dấn thức về kinh Thánh và lại là sự lý giải sai lầm nhất. Trước hết Kinh Thánh là sứ điệp về ân điển cứu vớt rỗi của Đức Chúa Trời thông qua Chúa Giê-su Christ, trong các số đó mọi điều khiếp Thánh ghi lại trước khi thập tự giá bán chỉ về sự cứu chuộc của Đức Chúa Trời và tất cả mọi điều sau thời điểm Ngài hi sinh trên thập tự giá – bao gồm sự bắt buộc thánh của chúng ta – đều bắt đầu từ sự cứu giúp chuộc ấy.

Bạn đang xem: Tại sao phải có 4 sách phúc âm

Tuy nhiên, bao gồm một yếu hèn tố đúng đắn trong lời tuyên bố này, với Đức Thánh Linh đã thực hiện nó sẽ giúp tôi thấy rằng kinh Thánh không phải chỉ dùng làm đọc để triển khai tăng thêm con kiến ​​thức. Thiệt vậy, họ phải vâng phục khiếp Thánh và áp dụng một cách thực tế trong cuộc sống thường ngày hằng ngày của chúng ta. Như Gia-cơ sẽ nói, “Hãy làm theo lời, chớ rước nghe làm đủ nhưng lừa dối mình” (Gia-cơ 1:22).

Với sự thấu hiểu mới của mình, tôi đã nguyện cầu xin Đức Chúa Trời dùng Kinh Thánh dẫn dắt tôi vào tư bí quyết sống của mình. Sau đó, tôi bắt đầu siêng năng cố gắng vâng theo lời kinh Thánh. Tôi chưa lúc nào nghe đến cụm từ “theo xua đuổi sự thánh khiết,” mà lại điều ấy đã trở thành mục tiêu bao gồm trong cuộc sống đời thường của tôi. Thật ko may, tôi đã mắc nhị lỗi. Lắp thêm nhất, tôi cho rằng Kinh Thánh như kiểu là 1 trong những cuốn sách luật lệ và rằng tất cả mọi điều tôi đề nghị làm là học số đông gì ghê Thánh nói và có tác dụng theo. Tôi đang không biết đến sự việc mình duy nhất thiết phải nhờ vào vào sự lý giải và quyền phép của Đức Thánh Linh.

Tệ rộng nữa, tôi cho rằng Đức Chúa Trời đồng ý tôi với sự ban phước của Ngài trên cuộc sống của tôi nhờ vào vào việc tôi tuân theo hình thức lệ như thế nào. Tôi biết tôi đã được cứu do ân điển qua đức tin đặt địa điểm Chúa Giê-su (không nói đến bất cứ công vấn đề nào). Tôi đã bảo đảm an toàn sự cứu vãn rỗi của bản thân mình và cho rằng mình sẽ lên thiên đàng khi tôi qua đời. Tuy thế trong cuộc sống thường ngày hàng ngày, tôi nghĩ rằng sự chúc phước của Đức Chúa Trời phụ thuộc vào việc thực hành kỷ qui định thuộc linh, ví dụ như dành thời gian tĩnh nguyện từng ngày và không ráng ý phạm ngẫu nhiên tội lỗi nào. Tôi đã không suy ngẫm kĩ về vấn đề đó mà chỉ vô thức xác định nó, căn cứ vào tập tục văn hoá Cơ Đốc ở địa điểm tôi sống. Tuy nhiên, này lại định đoạt cách biểu hiện của tôi đối với đời sinh sống Cơ Đốc Nhân.

SỰ MÔN ĐỒ HÓA ĐƯỢC DỰA TRÊN THÀNH TÍCH (Performance-Based Discipleship)

Câu chuyện của tôi chưa phải là xa lạ. Ngày nay, tín đồ Tin Lành hay nghĩ rằng hồi âm chỉ dành cho tất cả những người chưa tin Chúa. Khi bọn họ đang làm việc trong góc cửa của vương quốc Đức Chúa Trời, chúng ta cần phúc đáp chỉ để chia sẻ cho những người dân đang vẫn tồn tại ở ngoài vương quốc. Hiện nay tại, là những người dân tin Chúa, họ cần phải nghe sứ điệp của môn đồ. Họ cần phải học cách để sống cuộc sống Cơ Đốc Nhân cùng được thách thức để thực hiện điều đó. Đó là những gì tôi vẫn tin và thực hiện qua đời sống và chức vụ của chính bản thân mình trong 1 thời gian. Đó là các thứ mà ngoài ra hầu hết những Cơ Đốc Nhân gần như tin.

Khi tôi nhận biết được điều đó, phần lớn xã hội Cơ Đốc Nhân thời nay dựa trên phong trào thành tích (performance-based culture). Và khi chúng ta càng kết mong theo Chúa Giê-su cách sâu sắc hơn, thì quan niệm thành tích của bọn họ cũng in sâu hơn. Họ nghĩ bản thân giành được sự ban phước của Đức Chúa Trời hoặc đánh mất ơn phước đó nhờ vào việc chúng ta sống đời sống Cơ Đốc Nhân tốt ra sao.

Hầu hết các Cơ Đốc Nhân đưa ra một tiêu chuẩn chỉnh về câu hỏi làm gồm thể đồng ý được (baseline) dựa trên mức nhưng mà họ đo lường và thống kê sự gật đầu đồng ý của Đức Chúa Trời. Đối với rất nhiều người, tiêu chuẩn chỉnh này là không gì hơn câu hỏi tham gia lễ trong nhà thờ thường xuyên xuyên và nên tránh phạm những tội lớn. Những cơ Đốc Nhân vì vậy thường mang điểm lưu ý chung là rất nhiều tự cho rằng mình thanh cao. Sau vớ cả, họ không được cho phép mình phạm các tội tội lỗi mập mà họ thấy đang xảy ra xung quanh. Cơ Đốc Nhân như vậy sẽ không nghĩ rằng họ yêu cầu phúc âm nữa. Họ đang nói rằng hồi âm chỉ giành cho các tội nhân.

Đối cùng với Cơ Đốc Nhân đang cam kết, tiêu chuẩn còn cao hơn nữa nhiều. Nó bao hàm thường xuyên thực hiện các kỷ lao lý thuộc linh, vâng phục Lời Chúa, với tham gia trong một số trong những mục vụ. Ở trên đây một lần nữa, nếu họ tập trung vào hành động cư xử mặt ngoài, thì có tương đối nhiều điểm khá tốt. Nhưng những Cơ Đốc Nhân này thậm chí càng dễ tự cho rằng mình thanh cao hơn nữa những người khác, vị họ dùng ánh nhìn thuộc linh cao ngạo để xem xuống không chỉ là xã hội đầy tội lỗi thông thường quanh họ, cơ mà ngay cả các Cơ Đốc Nhân khác, là những người đã không khẳng định như họ. đầy đủ Cơ Đốc Nhân này cũng không đề nghị phúc âm. Đối với họ, sự trưởng thành và cứng cáp của Cơ Đốc Nhân có nghĩa là kỷ hình thức và cam kết nhiều hơn.

Rồi, có một nhóm thứ ba. Tiêu chuẩn của nhóm này nhiều hơn nữa việc thực hiện các kỷ hình thức ở bên ngoài, sự vâng phục, cùng mục vụ. Những Cơ Đốc Nhân này thừa nhận thức được rằng họ buộc phải xử lý các tội lỗi trong thâm tâm như lòng tin chỉ trích, sự kiêu ngạo, sự ích kỷ, ghen tị, hờn giận, với lo lắng. Họ nhận ra được sự thiếu kiên định của bản thân trong bài toán dành thời hạn tĩnh nguyện, bỏ dở cơ hội làm chứng, cùng sự thất bại thường xuyên của chúng ta trong câu hỏi xử lý các tội lỗi trong thâm tâm mình. Nhóm Cơ Đốc này có rất nhiều khả năng là xúc cảm tội lỗi đang thâm căn cầm cố đế cũng chính vì các thành viên đã không thỏa mãn nhu cầu được rất nhiều sự mong mỏi đợi của bao gồm họ. Và bởi vì họ cho rằng sự đồng ý Đức Chúa Trời dựa trên thành tích của bạn dạng thân, bọn họ tìm thấy khôn cùng ít thú vui trong đời sống Cơ Đốc. Đối với họ, cuộc sống giống như máy chạy bộ một khi tiến bước sẽ đẩy họ mỗi lúc càng tụt về phía sau xa hơn với xa hơn nữa. đội này bắt buộc phúc âm, mà lại họ không nhận thấy phúc âm là dành cho họ. Tôi biết, vày tôi làm việc trong đội này.

PHÚC ÂM LÀ DÀNH mang lại CÁC CƠ ĐỐC NHÂN

Dần dần dần theo thời gian, trường đoản cú sự tạo động lực thúc đẩy ngày càng mạnh mẽ của nhu cầu thuộc linh, tôi đã nhận được ra rằng phúc đáp cũng dành cho những người tin Chúa. Cuối cùng, thì tôi đã nhận ra được điều này, mỗi buổi sớm tôi đã cầu nguyện một câu kinh Thánh như Ê-sai 53:6, “Chúng ta thảy những như chiên đi lạc, ai theo đường nấy; Đức Giê-hô-va đã khiến cho tội lỗi của không còn thảy chúng ta đều hóa học trên người,” và tiếp đến nói, Lạy Chúa, nhỏ đã đi lạc lối. Nhỏ đã đi theo tuyến đường riêng của mình, nhưng Ngài sẽ đặt tất cả tội lỗi của con trên Đấng Christ và bởi cớ ấy con đến ngay sát Ngài và cảm thấy được sự chấp nhận từ Chúa.”

Tôi thấy rằng lời tuyên tía của Phao-lô trong thư Ga-la-ti 2:20, “nay tôi còn sinh sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của con Đức Chúa Trời, là Đấng vẫn yêu tôi, và đã phó chủ yếu mình Ngài vày tôi,” đã được tiến hành trong bối cảnh của sự xưng vô tư (xem cc. 15-21). Tuy nhiên, Phao-lô đang nói sinh hoạt thì hiện tại tại: “nay tôi sống …” dựa vào bối cảnh, tôi đã nhận được ra rằng Phao-lô không đang nói về sự việc nên thánh của ông, nhưng lại nói về việc xưng vô tư của ông. Đối cùng với Phao-lô, vị cớ kia sự xưng vô tư (được tuyên bố là công do tại Đức Chúa Trời dựa trên sự công bao gồm của Đấng Christ) không chỉ có là một tay nghề ở thì thừa khứ, tuy vậy mà là một thực tế hiện tại.

Phao-lô đã sống mỗi ngày bởi đức tin vào huyết đã đổ ra cùng sự công chủ yếu của Đấng Christ. Hàng ngày ông chú ý theo chỉ một mình Đấng Christ để nhận được sự chấp thuận đồng ý của Đức Chúa thân phụ dành mang lại mình. Ông đã tin, hệt như Phi-e-rơ (xem trong I Phi-e-rơ 2:4-5), ngay cả những bài toán làm tốt nhất có thể của chúng ta – các của lễ nằm trong linh của bọn họ – được Đức Chúa Trời đồng ý duy nhất thông qua Đức Chúa Giê-su Christ. Chắc hẳn rằng không ai ngoại trừ bao gồm Chúa Giê-su vẫn từng cam đoan cả về vào đời sống cùng chức vụ y như Sứ thiết bị Phao-lô. Tuy nhiên, ông không quan sát vào các thành tích của riêng biệt mình cơ mà ông quan sát vào “thành tựu” của Đấng Christ như là cơ sở nhất của việc ông được Đức Chúa Trời chấp nhận.

Vì vậy, tôi sẽ học được rằng Cơ Đốc Nhân rất cần được nghe phúc đáp suốt cả cuộc đời, vì phúc âm đó liên tiếp nhắc nhở họ rằng thời nay sang ngày khác Đức Chúa phụ thân chấp nhận chúng ta không phải nhờ vào những gì chúng ta làm đến Đức Chúa Trời, nhưng nhờ vào những gì Đấng Christ đã có tác dụng cho bọn họ qua đời sống vô tội và và chiếc chết nhằm mục đích gánh cố gắng tội lỗi. Tôi bắt đầu thấy được rằng ngày từ bây giờ chúng ta trước phương diện Đức Chúa Trời được xưng là công bao gồm không khác gì so với trường thọ về sau, trong cả ở bên trên thiên đàng, bởi vì Chúa đang mặc cho họ sự công chủ yếu của nhỏ Ngài. Cố kỉnh nên, tôi không bắt buộc phải chứng minh mình qua câu hỏi làm sẽ được Đức Chúa Trời chấp nhận. Bây giờ, tôi thoải mái để vâng phục và giao hàng Ngài chính vì tôi đang được đồng ý trong Đấng Christ (xem trong Rô-ma 8:1). Động lực thúc đẩy của tôi bây chừ không đề xuất là ý thức tội lỗi mà là lòng biết ơn.

Tuy nhiên, ngay cả khi bọn họ hiểu rằng Đức Chúa Trời chấp nhận chúng ta được dựa trên công việc của Đấng Christ, chúng ta vẫn có khuynh hướng tự nhiên quay về quan niệm thành tích. Mang lại nên, bọn họ phải liên tiếp trở lại cùng với phúc âm. Như cách diễn đạt của ông Jack Miller thì họ phải “giảng phúc âm cho mình mỗi ngày.” Đối cùng với tôi có nghĩa là tôi thường xuyên trở lại với gần như câu tởm Thánh như Ê-sai 53:6, Ga-la-ti 2:20, Rô-ma 8:1. Tức là tôi tiếp tục lặp lại hầu như lời xuất phát từ một bài thánh ca cũ, “Hy vọng của tôi được chế tạo không phụ thuộc vào gì khác hơn huyết với sự công bao gồm của Chúa Giê-su Christ.”

KHÔNG CÓ “ĐỨC TIN DỄ DÃI” (No “Easy Believism”)

Thế tuy vậy vịn vào phát minh rằng Đức Chúa Trời chấp nhận họ hoàn toàn dựa trên những điều Đấng Christ đang làm nhưng mà không dựa vào vào sự thực hiện luật lệ của họ chẳng phải là một thể các loại “đức tin dễ dãi” sao? Trong bề ngoài cơ phiên bản nhất, đây là khái niệm mà lại “Từ khi tôi ước xin Đấng Christ làm cho Cứu Chúa của tôi, thì tôi đang trên đường đến thiên đường bất kỳ tôi sinh sống ra sao. Mặc dầu tôi thường xuyên trong lối sống tội lỗi của mình thì cũng ko thành vấn đế. Dù rứa nào đi nữa, Đức Chúa Trời yêu thương cùng sẽ chấp nhận tôi.”

Bằng lối xem xét tương tự, lời công bố rằng sự chấp nhận và sự chúc phước của Đức Chúa Trời được dựa trọn vẹn vào số đông điều Đấng Christ vẫn làm bao gồm nghĩa rằng bí quyết tôi đang sinh sống ngay bây chừ thực sự ko thành vấn đề. Nếu Chúa Giê-su đã “thực hiện” tại vị trí của tôi rồi, thì vì sao phải trải qua những nỗ lực và gian khổ để cách xử trí tội lỗi trong cuộc sống đời thường của tôi? vì sao phải bận tâm với các kỷ điều khoản thuộc linh và nguyên nhân sử dụng sức lực lao động và cảm giác để phục vụ Đức Chúa Trời trong cuộc sống thường ngày trên khu đất này nếu tất cả mọi sự đều phụ thuộc vào vào Đấng Christ?

Sứ Đồ Phao-lô đã dự đoán về “đức tin dễ dãi” trong Rô-ma 6:1 khi ông viết, “Vậy họ sẽ nói có tác dụng sao? họ phải cứ sinh sống trong tội lỗi, hầu cho ân điển được dư dật chăng?” Câu trả lời của ông vào Rô-ma 6:2 “chẳng hề như vậy! họ đã bị tiêu diệt đối với tội lỗi, lẽ nào còn sống trong lầm lỗi nữa?” trả lời câu hỏi,” tại sao bận tâm? “Phao-lô sẽ không vấn đáp với” có tác dụng sao chúng ta có thể vô ơn để ý đến một điều như vậy? “Không, vậy vào kia ông đang nói, với chủ đích, “Anh em thiếu hiểu biết phúc âm. Anh em không nhận thấy rằng bằng hữu đã chết so với tội lỗi cùng nếu bạn bè đã chết so với tội lỗi, lẽ như thế nào còn sống trong phạm tội nữa” (xem trong Rô-ma 6:3-14).

CHÚNG TA CHẾT ĐỐI VỚI TỘI LỖI

Tuy nhiên, hiện nay chúng ta đi mang lại một câu hỏi quan trọng. Phao-lô ước ao nói gì lúc ông nói chúng ta chết đối với tội lỗi? trả toàn ví dụ ông không tồn tại ý mong nói rằng bọn họ chết trước tội lỗi phạm luật hàng ngày. Nếu điều đó là đúng, thì không tồn tại người trung thực nào rất có thể tuyên bố tôi đã được bào chữa chính vì hàng ngày tất cả chúng ta đều phạm tội. Không có ai trong chúng ta thật sự hết lòng, không còn linh hồn, không còn ý chí mà yêu thích Chúa là Đức Chúa Trời với thực tế không người nào trong chúng ta yêu người sát bên như yêu chủ yếu mình (xem Ma-thi-ơ 22:35-40). Mà điều này cũng không có nghĩa rằng chúng ta đã chết theo kiểu không thể phản ứng với mọi sự cám dỗ của tội lỗi, như một vài người sẽ dạy. Nếu điều này đúng, lời khuyên tránh đều ham mê của xác làm thịt của Phi-e-rơ đang là bất nghĩa (xem vào I Phi-e-rơ 2:11). Vậy thì, Phao-lô hy vọng nói gì?

Một số đơn vị diễn giải tởm Thánh có niềm tin rằng Phao-lô chỉ mong mỏi nói rằng bọn họ đã chết đối với hình phân phát của tội lỗi. Đó là, chính vì chúng ta hiệp tuyệt nhất với Đấng Christ, thì lúc Đấng Christ đang chết so với hình phạt tội trạng thì bọn họ cũng vẫn chết so với hình phạt của phạm tội với Ngài. Chắc hẳn rằng đó là điều ông muốn nói đến, tuy nhiên ý ông cũng muốn nói nhiều không những thế nữa. Điều đó cũng có nghĩa rằng chúng ta đã chết so với sự ách thống trị của tội lỗi.

Sự ách thống trị của phạm tội là gì? trong Rô-ma 5:21, Phao-lô gồm nói về sự việc cai trị của tội lỗi. Với trong Cô-lô-se 1:13, ông nói tới lãnh địa của sự tối tăm. Lúc A-đam vẫn phạm tội trong sân vườn E-đen, tất cả chúng ta đều sẽ phạm tội thông qua sự hiệp độc nhất theo công cụ định (legal union) của họ với ông (xem Rô-ma 5:12-21). Đó là, chính vì tính đồng bộ của bọn họ với A-đam vì thế tất cả họ phải chịu đau đớn vì hồ hết hậu quả gây ra do tội trạng của mình. Và một phần của hậu quả đó đó là sinh ra trong nhân loại này bên dưới sự cai trị của tội lỗi. Phao-lô tế bào tả việc sống bên dưới quyền giai cấp này là ra làm sao qua phân đoạn Ê-phê-sô 2:1-3. Ông nói rằng bọn họ đã bị tiêu diệt về phương diện thuộc linh; họ nghe theo hầu như thói quen thuộc đời này, và nghe theo quỷ dữ, theo bản chất tội lỗi bọn họ sống vào sự mê mệt mê của xác thịt, theo lẽ trường đoản cú nhiên, bọn họ chính là đối tượng người tiêu dùng của cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời.

Cuộc sống bầy tớ dưới sự ách thống trị của phạm tội là một trong những phần của hình phạt họ phải gánh chịu đựng cho lầm lỗi của bản thân. Mặc dù nhiên, trải qua sự hiệp độc nhất vô nhị với Đấng Christ trong sự bị tiêu diệt của Ngài, bao gồm cả tội lỗi của A-đam và tội lỗi của cá nhân của bọn họ đã được tẩy rửa mãi mãi. Khi sẽ đồng bị tiêu diệt với Đấng Christ trước tự ti của tội lỗi, hệ trái là bọn họ cũng cũng đã chết so với sự cai trị của tội lỗi. Chúng ta không thể liên tục sống trong tội trạng như là một trong những lối sống bị tội lỗi quản lý nữa vị sự ách thống trị của phạm tội trên họ đã lâu dài bị tấn công đổ.

Cái chết so với sự ách thống trị của phạm tội trên bọn họ được nghe biết theo thần học là sự nên thánh được xác định rõ (definitive sanctification). Đây được hiểu là 1 trong phân rẽ ngừng khoát ngoài tội lỗi, thứ sẽ đóng sứ mệnh là quyền lực thống trị trong cuộc sống đời thường của tín đồ tin Chúa. Đó là việc kiện xảy ra tại một thời điểm độc nhất định, và một lúc với sự xưng công bình. Đó là sự biến đổi cơ bản đã được tiến hành trong họ bằng hành động (monergistic) duy thần tái sinh của Đức Thánh Linh (có nghĩa là, chủ yếu Đức Thánh Linh hành vi chỉ một mình Ngài nhưng không cần có sự cho phép hoặc cung cấp của nhỏ người) lúc Ngài giải cứu bọn họ ra khỏi quốc gia tối tăm và đưa chúng vào trong quốc gia của Đấng Christ. Hành động này hoàn toàn phá đổ với sự thống trị của tội tình trong cuộc sống của tất cả những người tin cậy Đấng Christ là Đấng cứu giúp Rỗi. Không có chuyện là việc xưng công bình diễn ra mà không có sự biệt riêng nên thánh một cách dứt khoát. Cả hai đều xảy mang lại với cho chúng ta bởi công dụng của của rất nhiều điều cơ mà Đấng Christ đã làm cho chúng ta.

XÉT ĐẾN CHÍNH BẠN ĐÃ CHẾT ĐỐI VỚI TỘI LỖI

Thế là bọn họ được giải thoát khỏi mặc cảm tội lỗi với sự giai cấp của tội lỗi. Tuy thế những tin tức này có lợi gì cho việc đó ta? Nó có thể giúp họ thực sự sống cuộc sống theo xua sự nên thánh dựa trên phúc âm như thế nào? Lời dạy của Phao-lô trong Rô-ma 6:11 này rất hữu ích: “Vì vậy, bằng hữu cũng hãy coi mình như vậy về tội lỗi và như sống, cống hiến và làm việc cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giê-xu Christ.”

Điều đặc biệt quan trọng là chúng ta cần hiểu rất nhiều gì Phao-lô đã nói làm việc đây cũng chính vì ông không kể tới điều chúng ta phải làm mà lại ông nói đến điều mà họ tin. Họ phải tin rằng họ đã chết thông qua Đấng Christ đối với hình phân phát của tội lỗi và sự cai trị của nó. Mà lại đây ko phải là 1 trong những điều mà chúng ta cũng có thể cố tin tính đến khi nó biến chuyển sự thật. Đơn giản, chúng ta chết về tội lỗi, mang đến dù họ có tin giỏi không. Nhưng công dụng thực tiễn về việc chết đối với tội lỗi của bao gồm mình rất có thể được nhận thấy chỉ khi chúng ta tin rằng chính là thật.

Thực tế, trong thực chất chúng ta đã bao gồm tội, mà lại Đức Chúa Trời không hề buộc tội với chúng ta nữa cũng chính vì nó đã có được Đấng Christ gánh chũm cho bọn chúng ta. Bạn dạng án được thực thi. Hình phạt vẫn hoàn tất. Bọn họ đã chết đối với tội lỗi, cả về mặc cảm tội lỗi cùng sự giai cấp của nó. Đó là lý do tại sao Phao-lô rất có thể viết, “Phước thay cho người mà Chúa chẳng kể tội lỗi cho” (Rô-ma 4:8).

Nhưng thắc mắc đặt ra là, “Nếu tôi đã chết trước sự thống trị của tội lỗi, thì nguyên nhân tôi vẫn tồn tại đấu tranh với những kiểu tội tình trong cuộc sống thường ngày của tôi?” Câu vấn đáp cho câu hỏi đó bên trong từ đấu tranh. Người hoài nghi Chúa không tranh đấu với tội lỗi. Họ có thể tìm phương pháp khắc phục một số trong những thói quen thuộc xấu, cơ mà họ ko xem kinh nghiệm là tội lỗi. Họ không có ý thức rằng tội lỗi chống đối lại với Đức Chúa Trời thánh khiết. Phương diện khác, những người dân tin Chúa chiến đấu với lầm lỗi là như thể tội lỗi. Họ thấy hầu như lời nói, đều suy nghĩ, và những việc có tác dụng đầy lầm lỗi của họ là tội chống nghịch cùng với Đức Chúa trời; và họ cảm thấy tự ti tội lỗi bởi vì những điều không nên trái này. Đây là khi mà bọn họ phải tiếp tục quay quay trở về với phúc âm. Vấn đề tự thừa nhận ra phiên bản thân chính bọn họ chết đối với tội lỗi, đó chính là phúc âm.

Điều này không có nghĩa rằng họ chỉ tin phúc âm và sống thỏa chí trong tội ác của chúng ta. Hoàn hảo và tuyệt vời nhất không! Một lần tiếp nữa quay quay lại những lời Phao-lô nói vào Rô-ma 6:1-2. Chúng ta đã chết cả về cảm xúc tội lỗi và quyền thống trị của nó. Tuy vậy tội lỗi hoàn toàn có thể tiến hành cuộc chiến tranh với bọn họ (đó là lí bởi khiến bọn họ phải vất vả đồ gia dụng lộn), nó không thể giai cấp chúng ta. Đó cũng là một trong những phần của phúc âm. Nhưng lại sự thành công trong cuộc vật lộn với tội của chúng ta ban đầu bằng ý thức thẳm sâu trong thâm tâm mình rằng mang đến dù chúng ta có hồ hết thất bại và vẫn còn vật lộn cùng với nó, chúng ta đã chết đi so với mặc cảm của tội lỗi. Bọn họ phải tin rằng mang đến dù bọn họ thường thất bại, không tồn tại sự định tội cho họ (Rô-ma 8:1).

William Romaine, là trong số những nhà lãnh đạo của giai đoạn phục hưng ngơi nghỉ Anh cố gắng kỷ XVIII, đang viết, “Không có tội lỗi nào rất có thể bị đóng đinh trong lòng hay trong cuộc sống thường ngày trừ khi trước hết nó được tha sản phẩm công nghệ trong lương chổ chính giữa … ví như nó không bị thối hoại trong cảm xúc tội lỗi, thì sức mạnh của nó chẳng thể được tắt hơi phục.” hồ hết gì Romaine đang nói là trường hợp bạn không tin tưởng bạn đã chết trước mặc cảm tội lỗi, thì bạn không tin tưởng Chúa ban sức để các bạn khuất phục quyền lực tối cao của nó trong cuộc sống thường ngày của bạn. Bởi vì vậy, địa điểm để bắt đầu xử lý tội trạng là tin phúc âm khi phúc đáp nói bạn đã chết đối với mặc cảm của tội lỗi.

SỰ TIẾN BỘ trong VIỆC NÊN THÁNH

Chiến tranh cản lại thói quen tội tình của chúng ta và tìm giải pháp mặc vào bản thân tính giải pháp giống Đấng Cứu chũm thường được gọi là sự việc nên thánh. Nhưng bởi thuật ngữ sự phải thánh được định rõ dùng để mô tả thời gian giải thoát khỏi sự thống trị của tội lỗi, nên việc tăng trưởng vào sự thánh khiết của Cơ Đốc Nhân hoàn toàn có thể được phát âm như sự tiến bộ trong việc nên thánh (progressive sanctification). Không tính ra, từ tiến bộ chỉ ra sự liên tục tăng trưởng trong sự thánh khiết theo thời gian. Các tác giả Tân Ước đều xác định sự lớn mạnh (xem I Côrinhtô 6:9-11; Ê-phê-sô 2:19-21; Cô-lô-se 2:19; II Tê-sa-lô-ni-ca 1:3); và liên tiếp thúc giục họ theo đuổi điều này (xem II Cô-rinh-tô 7:1; Hê-bơ-rơ 12:14; II Phi-e-rơ 3:18.). Ko có chỗ nào trong Cơ Đốc Giáo đích thực ủng hộ cho việc trì trệ, tự mãn, và những Cơ Đốc Nhân tự cho chính mình là công chính. Bọn họ phải kiếm tìm kiếm sự phát triển để càng ngày giống Đấng cứu Thế cho tới khi bọn họ về với Chúa.

Sự tiến bộ trong câu hỏi nên thánh này luôn luôn luôn liên quan đến bài toán thực hành những kỷ công cụ thuộc linh như gọi Kinh Thánh, ước nguyện, và liên tiếp thông công với những tín hữu khác. Nó cũng bao hàm việc kết liễu những câu hỏi làm tội lỗi của thể xác (xem Rô-ma 8:13) và mặc đem phẩm chất giống Đấng Christ (xem Cô-lô-se 3:12-14). Và đặc trưng hơn nữa là nó gồm 1 sự dựa vào tuyệt nhiên vào Đấng Christ để sở hữu sức to gan làm những điều này, vì chúng ta không thể tăng trưởng bởi vì sức riêng rẽ của bao gồm mình.

Xem thêm: Đánh Giá Sách - Hội Thích Đọc Sách Discussion Review Sách

Vì vậy, sự yêu cầu thánh đòi hỏi công khó khăn nhọc và phụ thuộc vào vào Đấng Christ; điều cơ mà tôi điện thoại tư vấn là nỗ lực phụ thuộc. Và nó sẽ luôn luôn luôn tất cả nghĩa là bọn họ không vừa lòng với những kết quả của bản thân. Đối với 1 Cơ Đốc Nhân tăng trưởng, ước muốn sẽ luôn luôn luôn vượt quăng quật xa cường độ thực thi, hay ít nhất là mọi thành tích nhận biết được. Tiếp nối thì điều gì đã giữ bọn họ tiếp tục đối mặt với sự căng thẳng giữa mong ước và sự thực hiện? Câu trả lời là phúc âm. Đó là sự bảo đảm an toàn trong hồi âm rằng họ đã thực thụ chết đối với tội lỗi và không có sự định tội như thế nào cho họ trong Đức Chúa Giê-su Christ, điều này sẽ thúc đẩy chúng ta và giữ cho cái đó tiếp bước ngay cả khi đương đầu với sự mệt mỏi này.

Chúng ta phải luôn luôn luôn tập trung vào phúc âm bởi vì đó là thực chất của sự cần thánh để họ tăng trưởng, họ nhận biết được rất nhiều và nhiều hơn nữa về tội tình của chúng ta. Thay do để điều này dẫn họ đến chỗ ngán nản, điều này nên dẫn chúng ta đến phúc âm. Đó là hồi âm tin từng ngày, đó là động lực chắc chắn duy nhất nhằm theo đuổi sự tân tiến nên thánh thậm chí giữa những thời điểm mà chúng ta bên cạnh đó không nhận thấy sự tiến bộ. Đó là tại sao tại sao tôi dùng miêu tả “sự đề nghị thánh cồn lực bởi vì phúc âm” (hay “sự đề nghị thánh vì phúc âm thúc đẩy”) với đó là nguyên nhân tại sao họ phải “giảng phúc âm cho chính bản thân mình mỗi ngày.”

Xuất bạn dạng gốc vị tạp chí Modern Reformation Magazine (Tháng năm- tháng sáu, 2007, Volume 12.3)

This article was originally published in the May/June 2007 issue of Modern Reformation magazine và is re-published here by permission of the editors. For more articles by this author, go khổng lồ www.modernreformation.org.

www.godssovereigntyinvietnam.com

(Hãy xem: ‘Obedience Based Discipleship’ Là Gì? / ‘Môn Đồ Hóa dựa trên Sự Vâng Phục’ Là Gì?)

https://christcenteredresourcesasia.wordpress.com/cambodia/vietnam/mon-do-hoa-dua-tren-su-vang-phuc/


nội dung on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.


nội dung on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.


*

THẢO CHƯƠNG TÂN ƯỚC

Giới Thiệu các Sách Phúc Âm và Khảo Cứu Mathiơ

Biên Soạn: Dick Woodwar


NHÌN chung VỀ MATHIƠ

Chương 1: NHỮNG QUYỂN SÁCH tốt NHẤT TRONG gớm THÁNH

*
Bốn sách đầu của Tân ước thường được nói đến như là “Các Sách Tiểu Sử Chúa Jêsus”, vì những sách nầy là những nguồn tài liệu cung cấp cho bọn họ những thông tin về tiểu sử của một cuộc đời quan trọng nhất đã từng sống trên đất. Tuy nhiên, bốn sách nầy không hẳn là những sách ghi tiểu sử điển hình như bọn họ thường thấy về loại sách tiểu sử ngày nay, vì tất cả hai sách thậm chí không hề đề cập gì đến sự ra đời của Chúa Jêsus và bố mươi năm đầu của cuộc đời Ngài.

phúc đáp Mác chỉ giới thiệu đơn giản, ngắn gọn rằng: “Chúa Jêsus đã đến”, sau đó bọn họ gặp Ngài ở tuổi bố mươi với bước theo Ngài trong bố năm cuối cùng của cuộc đời Ngài ở thế gian. Họ cũng thấy tương tự như vậy trong hồi âm Giăng. Mathiơ nói về sự ra đời của Chúa rất ngắn gọn và sau đó ông cũng ko đề cập gì đến ba mươi năm đầu của cuộc đời Ngài. Luca là tác giả sách phúc đáp duy nhất ghi lại một số đưa ra tiết về sự ngày lễ noel của Chúa Jêsus. Luca phá vỡ bầu không khí yên ổn lặng cùng kể lại cho chúng ta nghe một chuyện bất ngờ nhỏ đã xảy ra trong suốt thời gian bố mươi năm đầu của Ngài. Hầu hết những tác giả nầy ưu tiên nói cho bọn họ biết rằng Chúa Jêsus đã đến – và lý do tại sao Ngài đến thế gian nầy.

Các Sách Phúc Âm Cộng Quan

lúc bạn đọc bốn sách hồi âm nầy, một trong những điều khiến bạn thấy tức thì là sách Mathiơ, Mác và Luca bao gồm rất nhiều phần nội dung giống nhau, trong những khi chín mươi phần trăm nội dung hồi âm Giăng chỉ có ở sách ấy mà thôi. Bởi bởi vì nội dung của tía sách phúc đáp đầu bao gồm nhiều phần tương đồng bắt buộc chúng được gọi là “Các Sách Tin Lành Cộng Quan”.

Mác ghi nhận những sự kiện về Chúa Jêsus rất rõ ràng và súc tích. Để bao gồm thể viết một bài bác báo sâu sắc, rõ ràng, những sinh viên khoa báo chí nên đọc hồi âm Mác trước rồi hẳn đọc đến Mathiơ với Luca. Họ cần đặt sự quan ngay cạnh và nghiên cứu của mình trên nền tảng của sách phúc âm nầy, vị nhiều học giả đến rằng sách Mác đã được viết trước, và Phierơ là người cung cấp thông tin với tư cách là nhân chứng. Với ý nghĩ như vậy của những học giả nầy, Mathiơ với Luca đã sử dụng Phúc âm Mác có tác dụng nền cho tác phẩm của mình. Nhị tác giả của sách phúc đáp đầu cùng Phúc âm thứ bố tin chắc là gồm một số sự kiện về cuộc đời Chúa Jêsus mà lại Mác ko ghi nhận. Họ được Đức Thánh Linh cảm động, hướng dẫn để viết ra phúc đáp của mình với cũng để phân tách sẻ với chúng ta những sự kiện đó.

vày chín mươi phần trăm nội dung hồi âm Giăng không tìm kiếm thấy trong những sách phúc đáp Mathiơ, Mác và Luca do đó Sứ đồ Giăng muốn trình diễn một số sự kiện về cuộc đời và chức vụ của Chúa Jêsus, là những sự kiện họ không thấy trong ba sách phúc âm đầu. Vì chưng Phúc âm Giăng tất cả tính chất đặc biệt bởi những tại sao như đã nêu,cho nên họ sẽ nghiên cứu những sách phúc đáp Cộng quan với Phúc âm Giăng một phương pháp riêng lẽ, độc lập.

Cuộc đời Chúa Jêsus là cột mốc thời gian trong lịch sử nhân loại. Phần lớn thế giới nhân loại phân chia lịch sử thành nhiều năm trước Chúa Jêsus và sau thời điểm Chúa Jêsus ra đời. Cầm bất kỳ tờ báo hay tạp chí như thế nào trong thế giới nầy, chúng ta đều thấy gồm ghi đầy đủ ngày tháng. Việc ghi lại ngày tháng như vậy nghĩa là người ta công nhận đã bao gồm bao nhiêu năm tính từ cuộc đời Chúa Jêsus Christ đến thời điểm ấy. Nhìn chung, họ vừa xem xét và bắt tắt thuộc một thời gian tất cả bốn sách tiểu sử được thần cảm nầy, như vậy,chúng ta sẽ bao gồm cái quan sát thấu đáo về cuộc đời của một con Người, Đấng đã sống ở thế gian chỉ tía mươi tía năm, song đã tạo ra một ảnh hưởng sâu đậm trên lịch sử nhân loại bọn chúng ta.

Chìa Khóa Để Mở gớm thánh

sau khoản thời gian Chúa Jêsus bị đóng đinh với sống lại từ kẻ chết, Ngài đã bao gồm một cuộc trò chuyện với những sứ đồ. Họ đọc thấy Ngài đã nói với họ một số điều về tởm thánh,và điều đó khiến họ được mở mang đểhiểu biết về Lời Đức Chúa Trời. Mặc dù các sứ đồ từng ở với Chúa bố năm, nhưng dường như họ không hiểu gì về tởm thánh.

Chúa Jêsus đã nói với họ về điều gì trong ghê thánh khiến họ được mở trí mình ra cùng hiểu được Lời Đức Chúa Trời như vậy? bọn họ hãy đọc: “Đoạn, Ngài bắt đầu từ Môise rồi kế đến mọi đấng tiên tri nhưng mà cắt nghĩa mang lại hai người đó những lời chỉ về Ngài trong cả khiếp thánh” (Luca 24: 25-27, 44-45). Khi các sứ đồ nghe rằng cả gớm thánh đều nói về Đấng Christ, đó là lần đầu tiên vào đời họ nghe như vậy, với họ đã hiểu kinh thánh (dĩ nhiên là Chúa đang đề cập đến gớm thánh Cựu ước khi Ngài bảo những sứ đồ cả kinh thánh đều nói về Ngài).

Chúa Jêsus cũng nói với những thầy thông giáo cùng người Pharisi thế nầy: “Các ngươi dò xem khiếp thánh, vì chưng tưởng bởi đó được sự sống đời đời: Ấy là tởm thánh có tác dụng chứng về Ta vậy. Các ngươi không muốn đến thuộc Ta để được sự sống!” (Giăng 5:39-40).Oswald Chambers, một tác giả người chức năng ba viết về sự tĩnh nguyện, cho rằng hai câu gớm thánh trên đó là chìa khóa để mở ra toàn bộ ghê thánh. Chúng ta sẽ ko bao giờ hiểu được tởm thánh thực sự mang lại đến khi chúng ta nhận ra toàn bộ kinh thánh Tân, Cựu ước đều nói về Chúa Jêsus Christ! khiếp thánh ko phải là cuốn sách lịch sử của nền văn minh nhân loại. Kinh thánh cũng ko phải là cuốn sách giáo khoa thu thập kiến thức viết về các khởi nguyên của vạn vật. Gớm thánh chính là cuốn sách viết về sự cứu rỗi cùng sự chuộc tội mang lại nhân loại. Mục đích của tởm thánh nhằm trình bày Chúa Jêsus Christ là Chúa Cứu Thế và cũng là Đấng Cứu Chuộc bọn chúng ta. Ghê thánh còn đem lại cho chúng ta bối cảnh lịch sử mà Chúa Cứu Thế đã đến vào thế gian nầy.

Nếu những nhà lãnh đạo vào Hội thánh đã sửa soạn cho doanh nghiệp lỗ tai thiêng liêng để nghe Chúa Jêsus dạy dỗ, thì chắc hẳn họ sẽ nhận được từ Ngài chìa khóa gồm thể mở trí hiểu của họ ra khiến họ hiểu được kinh thánh Cựu ước. Mắt họ ắt cũng sẽ được mở ra để bao gồm thể chú ý thấy phép lạ, thiết yếu Đấng Mêsi đang đứng trước mặt họ.

Đây là một Lẽ thật căn bản, rằng toàn bộ tởm thánh đều nói đến Chúa Jêsus Christ, thời buổi này có thể mở ra cho bọn họ sự hiểu biết về cả gớm thánh Tân, Cựu ước.Bốn sách phúc âm nầy là những sách quan tiền trọng nhất trong kinh thánh, bởi vì cả khiếp thánh đều nói về Chúa Jêsus Christ, và bốn sách hồi âm nầy là những sách đã được thần cảm ghi lại tiểu sử của Ngài.

Điều cơ mà Tất Cả các Sách Phúc Âm Đều Nói Đến

Tất cả những gì chúng ta đang tin sẽ bắt đầu với sự mặc khải vĩ đại nhất về lẽ thật nhưng mà Đức Chúa Trời đã ban mang đến thế gian, đó là cuộc đời với sự dạy dỗ của Chúa Jêsus Christ. Một trong những sách hồi âm nầy cho họ biết rằng: “Chẳng hề ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ nhỏ một ở trong thâm tâm Cha, là Đấng đã giãi bày phụ vương cho bọn họ biết “ (Giăng 1:18). Từ Hylạp “giải bày Cha” là “giải thích” gồm nghĩa là “tỏ bày lẽ thật”. Giải nghĩa một câu tởm thánh nghĩa là làm sáng tỏ tất cả chân lý từ câu kinh thánh đó.

Điều họ đang bàn ở đây là Đức Chúa Jêsus Christ đã làm cho sáng tỏ tính hiệp nhất của Ngài với Đức Chúa Trời, bày tỏ tất cả lẽ thật giúp họ có thể hiểu về Đức Chúa Trời. Điều nầy tất cả nghĩa rằng Chúa Jêsus Christ chính là Sự Mặc Khải vĩ đại nhất về lẽ thật nhưng Đức Chúa Trời ban mang đến thế gian. Tất cả những gì Chúa Jêsus thể hiện, mọi việc Ngài làm, và mọi lời Ngài nói thảy đều “giải thích” về Đức Chúa Trời. Những sách hồi âm nầy là những sách quan tiền trọng nhất trong gớm thánh vì những sách nầy nói cho bọn họ biết tất cả về Chúa Jêsus, Đấng đã bày tỏ Đức Chúa Trời một bí quyết thật cụ thể và đầy đủ.

gồm một câu kinh thánh khác trong phúc âm Giăng nói cho bọn họ nghe điều mà lại cả bốn sách phúc đáp đều đề cập đến. Giăng viết: “Ban đầu gồm Ngôi Lời (Chúa Jêsus), Ngôi Lời ở thuộc Đức Chúa Trời, cùng Ngôi Lời là Đức Chúa Trời” (Giăng 1:1). Ở phần cuối của chương một nầy, họ đọc: “Ngôi Lời đã trở đề xuất xác thịt, ở giữa chúng ta,đầy ơn cùng lẽ thật; bọn họ đã ngắm coi sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của nhỏ một đến từ nơi Cha” (1:14).

Để minh họa mang lại câu khiếp thánh quan trọng nầy, tôi mời bạn hãy vận dụng trí tưởng tượng của mình. Bây giờ bạn hãy tưởng tượng bạn đang gặp vấn đề về lũ kiến. Khi bạn để thứ gì đó tất cả vị ngọt trên bàn, dịp tối về đơn vị bạn thấy kiến bu đầy bàn. Giả sử bạn muốn xử lý những chú kiến đó, bạn biết bầy kiến đến từ một mẫu hang lớn sau nhà.Quyết trọng tâm xua lũ kiến đi, bạn liền đổ dầu hỏa vào hang kiến rồi châm lửa đốt. Lúc lửa cháy lên, lũ kiến chui sâu xuống hang. Đến cơ hội lửa tắt, bọn chúng lại chui ra và lại bò vào nhà bạn như trước.Vậy, bạn phải giải quyết vấn đề kiến của bạn bằng cách nào? Vấn đề của bạn không phải là do bạn ghét kiến mà bởi vì lũ kiến đó cứ hay bu đầy bàn ăn của bạn. Nếu bạn tất cả khả năng trao đổi trò chuyện được với kiến, bao gồm lẽ bạn sẽ nói với chúng rằng: “Kìa! Tao không ghét bọn chúng mày đâu. Đơn giản là tao ko muốn bọn chúng mày ở bên trên bàn của tao. Tao sẽ cho cái đó mày một miếng thức ăn ở đằng kia, tức thì gần cửa hang, với điều kiện là bọn chúng mày đừng bò vào nhà tao nữa!”. Trở ngại lớn nhất của bạn ở đây là bạn không thể giao tiếp được với kiến. Bạn là người, chúng là kiến, và bé người thì không thể làm sao nói chuyện được với kiến.Bây giờ, bạn hãy dùng trí tưởng tượng lần nữa. Nếu bạn yêu thương lũ kiến đó với bạn tất cả thể làm được mọi sự bạn muốn bởi vì cớ chúng, bao gồm lẽ bạn sẽ quyết định biến thành kiến, chui xuống hang và nói: “Nè! các bạn kiến ơi! trông tôi tất cả vẻ giống kiến nhưng tôi ko phải là kiến đâu nhé! Tôi là người sống trong khu nhà ở lớn ở trên cơ kìa và bây giờ tôi muốn đề nghị với các bạn thế nầy. Tôi sẽ cho các bạn những điều các bạn cần, với điều kiện là bọn họ hãy cùng mọi người trong nhà tiến đến một thỏa thuận. Tôi sẽ đặt một miếng thức ăn thật lớn gần hang của những bạn nếu những bạn chịu rời khỏi nhà tôi!”

Đây là một thí dụ minh họa khá ngộ nghĩnh, thế nhưng bạn bao gồm thấy được điều tôi muốn trình bày ở đây là gì không? Lời nói là phương tiện của ý nghĩ. Đức Chúa Trời có lẽ thật cùng Ngài muốn truyền đạt cho cái đó ta, Ngài tất cả một giao ước về sự cứu rỗi muốn thiết lập với chúng ta. Cha yêu thương của chúng ta ở bên trên trời rất yêu thương chúng ta, đến nỗi Ngài chịu làm một sinh tế vĩ đại, lìa bỏ thiên đàng để truyền đạt lẽ thật cho chúng ta. Nhưng Ngài là Chúa còn bọn họ là loại người. Tất cả một giải pháp tốt nhất để chuyển tải ý tưởng vĩ đại đó là gói gọn ý tưởng ấy trong một con người. Ấy là tại sao tại sao Đức Chúa Trời gọi con Ngài là “Ngôi Lời” với sau đó Ngài nói cho họ biết Ngôi Lời trở đề xuất xác thịt sống giữa vòng họ cho đến năm ba mươi tía tuổi.Chắc chắn là vì sự hạ mình mà bao gồm người muốn trở thành kiến để bao gồm thể trò chuyện, trao đổi với bầy kiến, và làm một sinh tế vày ích lợi của bầy kiến. Mặc dù nhiên, khi khiếp thánh dạy rằng Đức Chúa Trời đã trở phải xác thịt như bé người để Ngài tất cả thể trò chuyện, giao tiếp với chúng ta và cứu chúng ta thóat khỏi tội lỗi mình, đó là sự hạ bản thân vĩ đại nhất nhưng thế gian nầy đã từng thấy.

Chúa Jêsus Sắp Đến! Chúa Jêsus Đã Đến!

Vấn đề chủ yếu được bày tỏ trong ghê thánh ở đây là vấn đề con người đã lìa bỏ Thiên Chúa với bây giờ sự xa cách đó cần được hàn gắn lại. Sứ điệp Cựu ước nắm tắt giải pháp xử lý vấn đề đó bằng những cái chữ: “Chúa Jêsus sắp đến!”. Sứ điệp Tân ước tế bào tả giải pháp mang lại vấn đề đó vào câu: “Chúa Jêsus đã đến!”.Xuyên suốt gớm thánh Cựu ước, bọn họ thường nghe những nhà tiên tri với nhiều người khác nữa nói như vầy: “Tôi biết đó là điều sắp xảy ra. Tôi tin Đức Chúa Trời khi Lời Ngài bảo chúng ta rằng Ngài sẽ sai Đấng Mêsi đến thế gian nầy”. Họ hãy nghe những người như Gióp nói tiên tri: “Còn tôi, tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống. Đến lúc cuối thuộc Ngài sẽ đứng trên đất". Tuy vậy, chúng ta cũng hãy nghe Gióp kêu la: “Ôi! Chớ chi tôi biết nơi nào tìm được Chúa, hầu đến đi đến trước tòa của Ngài!” (Gióp 19:25; 23: 3).

trong số sách hồi âm nầy, bọn họ nghe những người như Anhrê, em của Simôn Phierơ kêu lên: “Chúng ta đã gặp Đấng Mêsi!” (Giăng 1:41). Với khi người đàn bà Samari xác quyết rằng Đấng Mêsi sẽ đến trong thời gian ngày ấy, thì chúng ta nghe Chúa Jêsus đáp lại rất rõ ràng:“Đấng đó đó là Ta đây!” Ngài tuyên bố Ngài đó là Đấng Mêsi đã được hứa ban mà các nhà tiên tri trong Cựu ước đã nói (Giăng 4:25-26).

Bốn sách đầu của Tân ước được gọi là “các sách Phúc âm” bởi bởi từ “Phúc âm” tất cả nghĩa là “Tin Lành”. Khi các sứ đồ đúc kết cùng ứng dụng Tin Lành của những sách phúc đáp nầy, thì họ cho bọn họ biết rằng chúng ta đã được có tác dụng hòa với Đức Chúa Trời vì Chúa Jêsus đã đến. Họ cầm tắt lời thách thức của bốn sách tiểu sử được thần cảm của Chúa Jêsus Christ như sau: “Chúa đang dùng cửa hàng chúng tôi nói với bạn điều nầy: cửa hàng chúng tôi xin bạn như thể bao gồm Chúa Jêsus Christ đang xin bạn là hãy tiếp nhận tình thương Ngài dành tặng cho bạn – để bạn được hòa thuận với Đức Chúa Trời (IICôrinhtô 5:20).

Khi họ cùng nhau nghiên cứu khiếp thánh Tân ước, tôi đã cầu nguyện thế nầy, nếu bạn đang xa phương pháp Đức Chúa Trời, bạn sẽ tởm nghiệm được sự hòa thuận với Ngài qua Đức Chúa Jêsus Christ. Lúc bạn được hòa thuận và trở lại trong mối tương giao với Đức Chúa Trời qua Đấng Christ thì chắc chắn bạn sẽ được hòa thuận với chủ yếu bạn với hòa thuận với người khác nữa. Đó là điều cốt lõi trong sứ điệp Tân ước.Hãy tìm kiếm sứ điệp đó khi bạn đọc kinh thánh Tân ước. Sứ điệp đó là: Hãy có tác dụng hòa với Đức Chúa Trời, làm hòa với thiết yếu mình và với người khác, vị cớ bạn tin Chúa Jêsus Christ là Đấng Mêsi theo lời hứa đã vào đời.

Chương 2: NHỮNG LỜI TUYÊN BỐ VỀ SỨ MỆNH CỦA CHÚA JÊSUS

*
Khi họ đọc kỹ các sách Phúc âm, họ sẽ khám phá ra rằng có một con Người đã sống với sứ mệnh của mình cùng Ngài biết rất rõ sứ mệnh của Ngài là gì. Lúc bạn thuộc đọc các sách hồi âm với tôi, xin bạn hãy lắng nghe Chúa Jêsus nói cho bạn biết nguyên nhân tại sao Ngài đến thế gian. Bạn sẽ nghe Ngài tế bào tả sơ lược những điều mà bọn họ có thể gọi là:“Niềm đam mê cao thượng” của Ngài. Khi Ngài tuyên bố một cách cụ thể về mục đích cuộc đời với chức vụ của Ngài, bọn họ không còn nghi ngờ gì nữa khi xác định Ngài là Ai cùng tại sao Ngài đến thế gian. Thí dụ trong phúc âm Giăng, chúng ta nghe Chúa Jêsus mô tả sứ mạng của Ngài cùng mục tiêu sứ mạng thế nầy: “Trong khi còn ban ngày, Ta phải có tác dụng trọn những việc của Đấng đã không nên Ta đến; tối lại, thì không một ai làm việc được” (9:4). Chúng ta cũng nghe Chúa Jêsus nói với các sứ đồ của Ngài: “ Ta gồm một thứ lương thực để nuôi mình mà những ngươi ko biết…Đồ ăn của Ta tức là làm theo ý muốn của Đấng không đúng Ta đến, và làm cho trọn công việc Ngài” (4:32,34).Khi đã đến thời gian Đức Chúa Jêsus kết thúc bố năm thi hành chức vụ công khai minh bạch của mình, Ngài đi vào vườn Ghếtsêmanê cầu nguyện: “Con đã tôn vinh phụ vương trên đất, làm dứt công việc phụ thân giao đến làm” (17:4). Những lời cuối thuộc của Ngài trên thập tự giá bán là lời chiến thắng, Ngài đã kêu lên: “Mọi sự đã được trọn” (19:30).

Mục Đích Sống

Chúa Jêsus đã sống một đời sống mẫu mực và bày tỏ cho họ thấy được mục đích của đời người. Bao gồm một bài bác Tín Điều quen thuộc thuộc mà các bậc phụ vương mẹ tin kính thường dạy cho con cái mình, tất cả câu: “Mục đích chính của bé người là có tác dụng vinh hiển Đức Chúa Trời, và thỏa lòng nơi Ngài mãi mãi”. Mục đích của cuộc sống là làm cho vinh hiển Đức Chúa Trời. Thế nhưng, ý câu nầy nghĩa ra sao? và bọn họ làm vinh hiển Đức Chúa Trời bằng phương pháp nào đây?
Chúa Jêsus giải đáp mang lại câu hỏi đó lúc Ngài cầu nguyện như thế nầy: “Cha ơi! bé xin làm cho sáng danh Cha! Xin phụ thân giao tờ hóa đơn cho bé – bé sẵn sàng trả hết” (Giăng 12:23-28). Ngài đã chứng minh điều nầy bằng bao gồm cuộc đời của Ngài, đã trả giá bán để làm sáng danh Đức Chúa Trời, mang lại đến lúc kết thúc cuộc đời mình, Ngài tuyên bố: “Con đã tôn vinh cha trên đất, làm xong xuôi công việc thân phụ giao đến làm…Mọi việc đã được trọn…Cha ơi! bé xin giao linh hồn bé trong tay Cha! ”(17:4; 19:30).

trong thập niên năm mươi, gồm một người thương hiệu là Jim Elliot thuộc bốn công ty truyền giáo khác ở Ecuador đã tử đạo, những thổ dân domain authority đỏ Auca dùng rựa tấn công chém chết họ, rồi chặt thủ túc vứt xác xuống một bé suối vào rừng. Khi các thành viên thuộc lực lượng vũ trang được phái đến kiếm các thi thể, họ tìm kiếm thấy xác Jim Elliot với cuốn nhật ký kết của ông nữa.Trong những trang nhật ký kết đã bị nước thấm ướt nhòe nhoẹt, họ đọc được những lời nầy: “Khi thời điểm theo hoạch định với mục đích của Đức Chúa Trời dành cho bạn đã đến thì bạn ắt phải chết, hãy chuẩn bị tinh thần rằng tất cả những gì bạn phải làm lúc đó đó là chịu hy sinh”.Khi họ cùng nhau nghiên cứu tởm thánh Tân ước với chủ đích rõ ràng, tôi muốn hỏi bạn những câu hỏi ứng dụng cá nhân: “Ý của những lời nhật ký kết kia muốn nói là gì vậy? Nó bao gồm ý nghĩa gì? Nó tất cả ý nghĩa gì đối với bạn? Với những người vào mối quan lại hệ làng hội của bạn? Với những người bạn đang dạy dỗ, và gồm ý nghĩa gì với Chúa?
Trọn đời mình, Chúa Jêsus lúc nào cũng lo tưởng đến